Thời gian.... nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã bước vào thời tiết xuân về hoa nở. Bạn học Mục Úc cũng thành công tốt nghiệp Học viện Thương mại với thành tích xuất sắc ( thành tích của anh cũng không phải là do có ô dù, nếu không có thành tích tốt, khẳng định không thể một mình chống đỡ một phương như vậy). Thế là, theo đúng giao ước, anh và Diệp Tử cùng nhau làm một buổi lễ kết hôn, cũng coi như để nắm chắc trái tim của hai cô gái nhỏ. Nếu không, ai biết ngày nào hai cô nàng háo sắc kia lại thích cái tên Trình Hậu gì gì đó (giải thích: Trình Kiền),nếu vậy thì hai người bọn họ lại có việc rồi.
Diệp Hiểu Vũ và Tô Uyển đều không thích lộ diện, hai người yêu vợ hết mực đương nhiên là muốn thỏa mãn yêu cầu của vợ, không chỉ không thông báo với truyền thông mà quy mô buổi lễ còn vô cùng nhỏ. Tuy vậy nhưng về nội dung hay nói chính xác hơn là từ trang trí hội trường đến việc tiến trình buổi lễ kết hôn đều là do hai người tự mình thiết kế, không hề mượn tay người khác. Ngay cả người phục vụ gì đó cũng đều bị Diệp Tử đổi thành người của nhà anh.
À, không thể không nói đến thân phận của Diệp Tử. Nếu không phải là thời điểm kết hôn phải viết tên nhà trai và nhà gái thì cả đời Tô Uyển cũng không biết cái người nhìn như người đàn ông tốt sợ vợ muốn chết này lại là con trai độc nhất của nhà họ Uyên, Uyên Diệp.... Tin tức này thực sự là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-sac-phong-luu/1510267/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.