Không có lâu đài cổ kiểu Gothic, không có hành lang âm u... Ngôi biệt thự trên khu đất trống kia rất thoáng đãng rộng mở, gần như 1 nửa các bức tường đều là thủy tinh trong suốt, như 1 ngôi biệt thự nghỉ mát thông thường.
Harry nhẹ nhàng thở ra, bởi vì nơi này so với nhà của người bình thường không có gì khác nhau. Nhưng cậu cũng có chút thất vọng, cậu luôn nghĩ nơi ma cà rồng ở thì phải khác người thường mới đúng.
Vừa vào cửa cậu thậm chí còn thấy trên vách phòng khách treo Thập Tự Giá.
Nhóm ma cà rồng bị chúa ruồng bỏ trong truyền thuyết lại có hứng thú với lễ Giáng Sinh, hơn nữa còn ở trong một ngôi nhà đầy ánh sáng...
Lúc này, cảm giác của cậu vô cùng kỳ diệu.
Nhưng khi thấy cả gia đình Cullen đều xuất hiện ở phòng khách chào đón cậu thì tâm tình đang thả lỏng của Harry bỗng nhiên trở thành hồi hộp.
Người trở về sớm hơn cậu và Edward, Emmet, Alice, Jasper, ngay cả Rosalie bình thường không hề thích cậu cũng đều đối với cậu hơi hơi gật đầu.
Cha mẹ Edward đứng chung một chỗ, vị trưởng bối đã cho cậu 1 cái ôm cả khi chưa vào cửa, Carlisle, và Esme, người cậu chưa từng gặp mặt.
Mái tóc màu cà phê gợn sóng, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, và cả nụ cười dịu dàng thân thiện như 1 người mẹ khiến Harry lập tức thích quý bà ma cà rồng này.
Cậu biết bà là mẹ của Edward, cũng là người có tuổi “bên ngoài” lớn nhất trong bọn họ.
“Rất vui được gặp cháu, Harry.” Giọng nói dịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/twilight-x-harry-potter-phu-thuy-va-ma-ca-rong-vu-su-cung-hap-huyet-quy/832060/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.