Sáng sớm, Harry một mình ngồi trên vách đá, vừa gặm bánh mì, vừa uống sữa đựng trong bình giữ nhiệt.
Chỉ lát sau, cậu nhìn thấy Edward từ xa mang theo thứ gì đó xuất hiện ở bụi cậy.
Chỉ vài giây đồng hồ, anh đã đi tới trước mặt cậu.
“Đây là gì?” Harry chỉ vào con thỏ kia hỏi.
“Bữa trưa của em. Giữa trưa không cần ăn bánh mì, Harry. Nướng thịt trên bờ biển thế nào?” Edward ngồi bên cạnh cậu quơ quơ con mồi trong tay.
Harry chỉ chỉ làn da sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời của ma cà rồng, thở dài: “Vậy còn anh? Thế này làm sao cùng em tới bãi biển? Nếu không thì thử thần chú xem nhẹ được không?” Thần chú xem nhẹ dù sao cũng không thể ẩn thân, chính là làm cho người ta không chú ý mà thôi, không biết có thể ngăn trở tầm mắt người khác đối với làn da sáng lấp lánh của ma cà rồng hay không.
“Ý kiến hay.” Giống như nhìn ra lo lắng của Harry, Edward mở miệng nói, “Yên tâm đi. Với thời tiết này, ở đó sẽ không có nhiều du khách đâu.”
“Được rồi, nếu không thì lại thêm vài câu Obliviate. A, Edward, em cảm giác mình gần đây quá mức ỷ lại phép thuật, với… thế giới không có phù thủy này, làm như vậy cũng không quá an toàn.” Harry mở to hai mắt nhìn anh, rồi bắt đầu thu thập hành lý trên mặt đất.
“Harry, có lẽ em đúng. Phép thuật khi dùng đúng là làm cho người ta mê muội, nhưng nên cố gắng không cần dưỡng thành thói quen, dù sao nơi này cũng không phải thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/twilight-x-harry-potter-phu-thuy-va-ma-ca-rong-vu-su-cung-hap-huyet-quy/832095/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.