Harry vô cùng khẩn trương, hiện tại cậu không thể niệm chú, chỉ có thể sử dụng thần chú vô thanh, nhưng những phép thuật này uy lực không đủ để đối phó ma cà rồng.
Biều cảm của Edward rất nghiêm túc, âm trầm, cằm căng chặt, giống một pho tượng lạnh lẽo.
“Nghe này, Harry, bọn họ đã nghe được mùi của chúng ta. Bây giờ em hãy xóa sạch máu trên người đi, quan trọng nhất là, đừng bao giờ để bọn họ biết em là phù thủy.”
Giọng Edward nghe vô cùng lạnh lẽo, nhưng Harry biết Edward đang rất khẩn trương, bởi vì anh đang nắm chặt lấy cổ tay cậu, gần như muốn bẻ gẫy nó. Thêm vào đó là vẻ mặt của anh và giọng nói, thì có lẽ đã biết người đến là ai.
Nhưng mặc kệ là ai tới, không nghi ngờ gì về việc, Edward cho rằng bọn họ có tính uy hiếp, hơn nữa còn khó giải quyết.
Harry đối với thần chú trị liệu cũng không thuần thục nên chỉ có thể vội vàng thi triển một câu “Úm ba la chà rửa!”, phép thuật thường thức như vậy thì không cần niệm chú.
Trên mặt, trên tay nơi lộ ra bên dưới quần áo có một chút trầy da, nhưng vết thương cũng không sâu, vừa rồi đã không còn chảy máu, “Úm ba la chà rửa!” xong thì chỉ còn lại có một chút vết máu sẫm màu.
Còn vết thương trên đầu lưỡi, Harry hạ quyết tâm không há miệng.
Sau đó Edward buông tay cậu ra, đem cậu đẩy sang một bên.
Gần như 1 giây sau đó, giữa rừng cây dày đặc liền xuất hiện vài bóng người mơ hồ.
Bọn họ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/twilight-x-harry-potter-phu-thuy-va-ma-ca-rong-vu-su-cung-hap-huyet-quy/832101/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.