Tả Húc chọn ở tại một khách sạn năm sao. Nhưng vì sao hắn không chọn ở phòng trăng mật? Thật ra Tả Húc đã nghĩ kĩ rồi, tay hắn bị thương, lỡ như Lương Ưu Tuyền trong lúc đang ngủ đột nhiên nổi giận, lại bò xuống đi đến giường hắn đánh lén hắn thì chết. Bởi vậy chọn hai giường, như thế lúc Lương Ưu Tuyền bước đến chỗ hắn còn mất vài bước chân, thế có thể khiến cô suy nghĩ lại việc đánh hắn. 
(Suy nghĩ sâu sắc thật = =) 
Sau khi bước vào phòng, Tả Húc đi tắm, còn Lương Ưu Tuyền gọi đến quầy tiếp tâm hỏi thăm xem quanh đây có bác sĩ nào không. Nhân viên của quầy tiếp tân lập tức thông báo cho cô số điện thoại của phòng khám tư nhân gần nhất. 
“Bác sĩ Cổ nghe.” Giọng nói khóp chịu của một nam bác sĩ vang lên. 
“…” Lương Ưu Tuyền sửng sốt trong một giây “Xin chào, xin hỏi anh có thuốc trị thương ngoài da không ạ? Như vết dao cứa chẳng hạn.” 
“Tiểu thư này, tôi là bác sĩ tâm lý. Nhưng nói cô nghe, những vết thương còn chảy máu khó khép miệng hơn đấy.” 
“Ah, vậy anh có thuốc cầm máu không ạ?” 
“…” Đối phương không thèm trả lời nữa, dập máy luôn. 
Lương Ưu Tuyền cầm ống nghe, đứng hình vài giây, sau đó gọi lại cho quầy tiếp tân, lễ phép hỏi địa chỉ phòng khám đó. Sau đó, sắc mặt u ám bước thẳng đến phòng khách. 
Cô bấm chuông đến năm phút, đối phương mới chậm rãi mở cửa. Người đàn ông kia gãi gãi mái tóc rối nói “Xin lỗi, sáng mai chúng tôi mới mở 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ty-cho-em-duong-song/233090/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.