- Được rồi, xem ra hôm nay nếu tôi không đáp ứng cô, cô nhất định sẽ không thả tôi đi!
Minh Diệu bất đắc dĩ thở dài:
- Nói đi, muốn tôi đi làm gì?
- Thay tôi đi tới một chỗ, tìm một món đồ vật, đem nó hủy diệt!
Lilith nói:
- Anh xem, thực sự vô cùng đơn giản, không phải sao?
- Nếu như cô đã nói là ủy thác, như vậy tiền thù lao của tôi đây?
Minh Diệu rút ra điếu thuốc ngậm trên môi. Giao tiếp với loại sinh vật như ác ma, nhất định phải khởi lên toàn bộ tinh thần. Huống chi hiện tại hắn đang ở mặt đúng, là một nữ ác ma, sự tình gì cũng phải tìm hiểu trước cho rõ ràng.
- Việc trả thù lao sao…Với quan hệ giữa hai người chúng ta, có cần sao?
Lilith nghiêng đầu nhìn Minh Diệu.
- Vô nghĩa, tôi với cô lại không quen, chuyện không ưu đãi ai làm chứ.
Minh Diệu nói.
- Cô nghĩ tôi là lôi phong sao? ( lôi phong= lạm người tốt).
- Vậy được rồi!
Lilith suy nghĩ một lát, gật gật đầu.
- Căn cứ theo sự khó khăn của việc ủy thác lần này mà tính toán…sau khi sự tình hoàn thành, tôi có thể đem đồ vật thuộc về anh trả lại cho anh!
- Cô xác định?
Vẻ mặt Minh Diệu thật nghiêm túc nhìn lên Lilith.
- Đương nhiên!
Lilith bất mãn nói:
- Tôi là thương nhân đứng đắn, thật giảng chữ tín!
- Theo phương pháp tính toán của cô, chuyện này nhất định rất nguy hiểm!
Minh Diệu dụi tắt mẩu thuốc lá trong tay.
- Nguy hiểm thì đúng là nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-minh-trinh-tham/160936/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.