Khi chó mẹ xuất hiện, tất cả những con chó ở gần đó đều tiến về phía tôi, há miệng như muốn nuốt tôi vào bụng.
Tôi rùng mình sợ hãi, cảm thấy bàn tay nhỏ bé mình đang cầm trở nên đầy lông và nhớp nháp, còn như đang vặn vẹo.
Tôi theo bản năng quay đầu, tóc gáy cả người dựng đứng.
Thứ tôi đang cầm là một cái ruột phủ đầy lông chó.
Xúc cảm này khiến tôi thiếu chút nhảy dựng.
Trong cái hố kia nào phải Duệ Bảo, chỉ có một vũng máu nhỏ và một con chó con còn được bọc trong màng nhau thai thỉnh thoảng co giật.
Thời điểm con chó bị giết, tôi đang đi làm, mọi chuyện xảy ra sau đó đều là nghe kể.
Lúc anh tôi gặp tai nạn, con chó con đã thối rữa, ngoại trừ buồn nôn thì chẳng còn cảm giác gì.
Nhưng lần này, chúng đang co giật trong nhau thai, hệt như còn sống.
Chỉ cần đủ tháng, nó đã được chào đời, tung tăng chạy nhảy như những con chó con khác.
Tôi đột nhiên cảm thấy đau lòng...
Đáng lẽ chúng nên được giáng sinh, kết quả lại biến thành một miếng thịt thối cùng nước!
Món đồ chơi của Duệ Bảo vẫn còn lập lòe.
Nhưng ngoại trừ ánh sáng từ món đồ chơi, đèn pin của dân làng đều đã tắt.
Tôi như bị tách biệt với thế giới bên ngoài, xung quanh tối om, yên tĩnh đến lạ thường.
Ngay cả tiếng của dân làng đứng cách đó mấy chục mét xem náo nhiệt cùng tiếng mắng chửi của người nhà bác hai đều biến mất.
Những gì tôi có thể nghe thấy là tiếng gầm gừ khe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-sau-am-han-si-nam-oan-nu-phong-nguyet-trai-nan-thuong/1544188/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.