Tôi nhìn người đàn ông mặc đồ đen chỉ xuất hiện trong giấc mơ, toàn thân cứng đờ.
Ánh mắt cả hai chạm nhau trong gương, đôi mắt đen sáng của anh khẽ đảo, biết tôi đang nhìn mình.
Nhưng hình như anh không để ý lắm, tiếp tục lướt ngón tay, cổ tôi hơi nặng xuống, mặt dây chuyền vuốt chim lần nữa hiện ra.
Người đàn ông mặc đồ đen nhìn tôi chằm chằm, bàn tay xoa nhẹ cổ tôi như thể chỉ cần bóp nhẹ là có thể bóp nát.
Nhưng anh chỉ cúi đầu đặt một nụ hôn lên sau tai tôi...
Cũng không thể nói rõ đó có phải nụ hôn hay không, nó mềm nhẹ như lông vũ hoặc chỉ là một cái gì đó thoáng qua.
Nghĩ đến mộng xuân đêm qua và cái chết của Đặng Tiểu Hà, cả người tôi căng cứng, quay đầu nhìn.
Nhưng khi quay đầu lại, phía sau không có gì cả.
Tôi sợ tới mức cứng đờ, vội quay đầu soi gương, trong gương vẫn không có gì, nhưng rõ ràng là mặt dây chuyền móng vuốt chim đang đeo trên cổ tôi.
Tôi đưa tay sờ, móng chim sáng như vàng, lạnh như băng.
Dù kéo hay giật thế nào, tôi cũng không tìm được chỗ nối.
Tôi lập tức chạy về văn phòng, cầm cây kéo định cắt sợi dây.
Nhưng dây quá ngắn, chỉ quấn quanh thịt, trái tay không cắt được, phải nhờ đồng nghiệp ngồi cạnh cắt.
Kết quả, cô ấy nhìn sợi dây tay tôi đang cầm, đảo mắt qua cổ tôi, cười nói: "Không ngờ đây mới là phong cách của Đặng tổng à? Sở thích này bây giờ mới có hay để khuấy động bầu không khí văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-sau-am-han-si-nam-oan-nu-phong-nguyet-trai-nan-thuong/1544268/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.