- Này!
Tôi giật mình đứng lại khi nghe tiếng gọi không mấy thiện cảm.
- A, chào Thùy Linh! - Tôi cố niềm mở.
- Thôi chị ạ, đừng diễn nữa. Đến lúc hạ màn rồi đấy!
- Em nói gì, chị không hiểu?
Cô bé tiến lại gần hơn, gương mặt xinh xắn nở một nụ cười gian ác khiến tôi vô thức khẽ rùng mình.
- Anh Thiên sẽ không đến đâu. Chị đừng hoài công chờ đợi.
Nghe tên hắn, tôi thấy lòng bất an, biết là sắp có chuyện nhưng vẫn cố điềm tĩnh:
- Ý em là sao hở Linh?
Cô bé cười, huơ huơ cái điện thoại đang có cuộc gọi đi trước mặt tôi, cố ý mở loa ngoài thật lớn. Lát sau, bên kia đầu dây có người nghe máy:
- Anh nghe đây em.
- Thế nào rồi?
- Tóm gọn! Anh mà ra tay thì nhanh chớp nhoáng.
Thùy Linh quát:
- Không phải lúc khoác lác. Cho em nói chuyện với anh ấy.
- Anh ấy, anh ấy. Lúc nào cũng anh ấy.... Đây này, Thùy Linh muốn nói chuyện với mày! - Người bên kia tỏ vẻ bực bội.
Một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Thùy Linh, em định làm gì? Bình tĩnh lại đi em!
- Xem anh kìa. Em có làm gì đâu nào. À, anh này, em đang ở với Vi Yến đấy!
Vỹ Thiên hốt hoảng:
- Em, em đừng làm gì Vi Yến. Em đến đây đi, chúng ta từ từ nói chuyện.
Thùy Linh chợt đổi giọng chua chát:
- Em với anh chẳng còn gì để nói. Anh là kẻ lừa dối, phản bội. Anh đã làm tổn thương em, thì đừng trách em làm hại chị ấy!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-thi-tao-thich-may/425795/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.