- Yến này, mấy hôm nay mình thấy Yến rất khác.
Hải Phong lên tiếng phá tan sự im lặng, để rồi một lần nữa lời nói của cậu lại hòa quyện cùng tiếng xe cộ nhộn nhịp trên đường.
- Có chuyện gì sao Yến?
Hải Phong vẫn hỏi. Tôi vẫn im lặng.
- Yến, có gì thì nói ra rồi chúng ta cùng giải quyết nhé!
Tôi vẫn không nói một lời. Biết nói gì bây giờ, khi chính tôi còn không hiểu nổi bản thân mình. Từ sau hôm sinh nhật Duy Nguyên, tôi thật sự không còn che giấu cảm xúc của mình được nữa. Có nhiều lúc, tôi thẳng thắn gạt ngang những câu nói ngọt ngào của Hải Phong, hay vô duyên vô cớ lầm lì không nói như hôm nay.
- Yến à, mình đã làm gì khiến Yến giận hay sao?
Tôi nên thương hay trách Hải Phong đây? Trao cho tôi một nụ hôn, làm tôi say đắm trong tình ái, để rồi lại khiến tôi cay đắng nhận ra tôi chỉ là vật thế thân cho người cậu ta thích, thế có đáng giận không? Thú thật, hôm ấy tôi có những cảm giác rất mãnh liệt, giống như con người ta lần đầu hiểu thế nào là một nụ hôn đến từ người mình thích. Vậy mà, nụ hôn đó hoàn toàn vô nghĩa đối với tôi, vì căn bản nó không dành cho tôi.
- Yến, mình xin Yến đấy. Có gì thì nói ra đi, Yến cứ im lặng mãi thế này, mình chịu không nổi đâu.
Tôi cúi mặt, vẫn không chịu mở miệng. Cái điều tôi muốn nói, liệu cậu có muốn nghe?
Xe dừng trước cửa nhà tôi, tôi lẳng lặng bước xuống, mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-thi-tao-thich-may/425803/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.