- Vi Yến!
Nghe gọi tên, tôi giật mình đứng lại. Đầu óc nãy giờ ở trên mây cuối cùng cũng kịp quay về để nhận diện tiếng nói ban nãy.
- Dạ thầy gọi em?
Thầy Phan ngoắc ngoắc tôi:
- Ừ, em lại đây!
Rồi, thấy cái tên Vỹ Thiên đứng bên cạnh thầy, tôi cũng đã đoán được chuyện gì xảy ra. Quay sang bảo nhỏ Nhi dắt xe đi gửi một mình, tôi nhanh chân tiến đến chỗ thầy.
Thầy Phan chỉ vào Vỹ Thiên, bảo tôi:
- Đây này, Cao Vỹ Thiên 9A2, bỏ áo ngoài quần. Bạn này của lớp em, thầy giao lại cho em đó. Thầy đã ghi tên bạn vào sổ rồi, lát em nhớ báo cô chủ nhiệm.
Tôi ngoan ngoãn:
- Dạ. Thay mặt bạn em xin lỗi thầy.
Thầy lắc đầu:
- Không sao. Haizz...Một đứa thì ngoan hiền, lễ phép vậy đó, còn một đứa thì... Học sinh bây giờ thật là hết nói nổi!
Nghe thầy ca cẩm mà tôi thấy vừa ngại lại vừa buồn cười. Nếu không nhanh chân lẹ tay kéo tên Vỹ Thiên đi thì chắc thầy đã rút lại lời khen ban nãy mất rồi. Ai bảo cái tật tôi nó hay cười~~~
Lại nói đến cái tên Vỹ Thiên. Hình như không gây chuyện thì hắn ăn không ngon, ngủ không yên. Càng nghĩ càng tức, tôi bất giác nhéo hắn một cái rõ đau khiến hắn la oai oái:
- Này! Này! Làm cái gì thế hả? Lên cơn à?
Càng la tôi lại càng nhéo mạnh hơn. Hắn đành hạ giọng:
- A! Đau mà! Tha cho tao đi, có gì từ từ nói!
Tôi cười đắc ý:
- Ạ chị Yến!
Hắn nghiến răng:
- Ạ...chị...Yến...
Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/u-thi-tao-thich-may/425821/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.