Editor: Melodysoyani
Đương nhiên, về sự tích tổng giám đốc anh dũng nhún người nhảy xuống vì người đẹp đã truyền khắp nơi.
Ngay cả bác gái quét rác cũng biết, mấy ngày trước đó tổng giám đốc nhảy lầu vì cứu một cô quản lý...
"Đừng làm rộn, tôi đi với em."
Người đàn ông bước nhanh về phía trước, giọng nói trầm thấp gợi cảm, thậm chí, còn mang theo một chút cưng chìu.
Cưng chìu?
Ảo giác, đây tuyệt đối là ảo giác!
Đường Dĩ Phi hất đầu một cái, cô mới không tin tưởng người đàn ông lạnh lùng không nói lí lẽ này sẽ cưng chiều mình như trước, Vì vậy cũng không cảm kích, hung hăng liếc anh một cái.
"Long Thiếu Tôn, cánh tay của tôi bị biến thành như vậy đều do anh ban tặng! Tôi hy vọng sau này anh cách xa tôi càng xa càng tốt!"
Nếu không phải năm đó bị anh dẫn tới núi Victoria, xảy ra tai nạn như vậy, cánh tay của tôi, eo của tôi, mỗi một vết sẹo trên ngươi tôi vào ngày hôm nay đều sẽ không tồn tại!
Tất cả tội ác đều bắt đầu từ anh!
Long Thiếu Tôn nghe nói như thế vẻ mặt ngẩn ra, ý lạnh dưới khóe miệng từ từ phát ra: "Nếu như không phải cô tự mình đa tình, làm sao có thể ngã xuống từ thiên đài được?"
Thì ra, anh muốn chỉ chuyện này.
Vì muốn nhắc tới chuyện của cô vào năm năm trước, mới có chuyện anh nhảy lầu với cô vào mấy ngày trước!
Được!
Tốt!
Cực kỳ tốt!
Ah, Đường Dĩ Phi nghĩ thầm, đúng là mình tự mình đa tình, cho là trước đây người anh thích là mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/2034703/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.