Editor: Hồng Trúc
"Rầm ----"
Lại là một tiếng sét, làm cho người ta sởn gai ốc.
Rất nhanh vòng ra phía sau xe, mở cóp xe ra, nhìn thấy chai rượu đỏ mà mình đã chuẩn bị tỉ mỉ, Long Thiếu Tôn cầm lấy hài lòng: "Suýt chút nữa là để quên."
Vừa muốn xoay người, trời lại xuất hiện một tia chớp chói lóa, khiến cho đỉnh núi đang tối đen như mực bỗng nhiên được chiếu sáng.
Mà ngay lúc này một bóng người đang ngồi ngay vị trí tài xế liền bị Long Thiếu Tôn nhìn thấy!
Không!
Tại sao lại là hắn?!
Chỗ này căn bản là không ai biết!
Long Thiếu Tôn không thể tin được trợn to hai mắt, mà ngay lúc này bên phía hông trái đột nhiên lại truyền đến một trận đau đớn, cảm giác đau đớn này so với trước đây càng thêm mãnh liệt, thế nên anh không còn phản ứng kịp nữa, cả người liền ngất đi, đầu tựa xuống đất.
"Tại sao học trưởng vẫn chưa quay lại?"
Đường Dĩ Phi ngồi trên ghế gỗ, đầu nhỏ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài trời tối đen như mực, căn bản là không nhìn thấy cái bóng nào của Long Thiếu Tôn, sấm chớp thì vang rền, Đường Dĩ Phi càng thêm lo lắng, vội vàng thay giày.
Nhanh chóng mở cửa ra, trong nháy mắt bầu trời mờ tối giống như đang nứt ra một khe hở, từ trên cao mưa trút xuống tầm tã, hung hăng rơi xuống đất, như muốn quét sạch hết mọi sự tức tối!
"Học trưởng?"
Giọng nói mang theo một chút sợ hãi của cô vang lên ở vùng núi Yamanaka trống trãi, đáp lại lời cô, chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/2034846/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.