Mặc dù có Kha Yêu dẫn dắt nhưng khi bọn họ đến được cửa hàng vải thì cũng đã trễ, bởi vì cửa tiệm dường như đã bán xong cho người khách thứ năm nên bây giờ cửa đã đóng lại, hiển nhiên là hôm nay sẽ không tiếp khách nữa.
Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên nhịn không được mà suy sụp “ Ưng vương đại nhân, làm sao bây giờ?”
Tuyết Ưng cũng ngẩn ngơ, chẳng lẽ tối nay lại phải trải qua trong căn phòng kia sao?
“Lão nhân này có chút cổ quái, nghe nói nhiều năm trước thê tử của hắn mang theo nữ nhi của hắn bỏ nhà ra đi, hắn trở nên kỳ quái, từ đó cũng đưa ra quy định một ngày chỉ bán cho năm người, mà toàn bộ Mộng thành này chỉ có một mình hắn bán vải, cho nên muốn có xiêm y đẹp thì phải đến đây. Hôm nay các ngươi đã bỏ lỡ rồi, sáng mai lại đến đi”
Kha Yêu kể chi tiết tình hình chủ tiệm vải, còn sợ người khác nghe thấy mà căn dặn “ lời này các ngươi biết là được rồi, đừng nói cho người khác biết, thế hệ trước không cho chúng ta nhiều chuyện”
Mà Ảnh Nhiên và Tuyết Ưng không có hứng thú với chuyện vì sao lão bản tiệm vải trở nên kỳ quái, toàn bộ tinh thần chỉ tập trung ở câu “ thê tử hắn mang theo nữ nhi của hắn rời đi”. Lập tức kéo Kha Yêu đến một góc mà hỏi “ ngươi nói lão bà của hắn đã mang theo nữ nhi bỏ nhà rời đi từ nhiều năm trước?”
” Đúng vậy!” Kha Yêu nghĩ Tuyết Ưng không tin nên ra sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ung-vuong-liet-tinh/1563259/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.