Bắc Dao Quang vừa dứt lời, Địch Tu Tư cùng Tuyết Ưng và Ảnh Nhiên đều trợn mắt, sắc mặt biến đổi nhìn tay áo của Như Mặc, mà Như Mặc ngửa đầu nhìn Huyễn Điệp tộc bay đầy trời một hồi mới cúi đầu nói “ Dao Quang, trước tiên chúng ta hãy vào phòng rồi nói sau, ta có chuyện muốn nói với ngươi, cũng giới thiệu cho ngươi làm quen với một người”
Bắc Dao Quang thấy Như Mặc có vẻ khó xử lại có vẻ lảng tránh thì cảm thấy bất an, lập tức gật đầu “được, chúng ta đi vào trước, Thanh Liên và Vân Thư cũng không phải người ngoài, bọn họ có thể nghe sao?”
Như Mặc gật đầu, nhìn về phía Địch Tu Tư, Địch Tu Tư hiển nhiên là hiểu ý Như Mặc nên ngẩng đầu nhìn những Huyễn Điệp nữ trên bầu trời, tao nhã mà xinh đẹp giơ cánh tay phải lên, làm ra một tư thế kỳ lạ, mà đám Huyễn Điệp đang say sưa nhảy múa thấy vậy liền ngưng động tác, chậm rãi lao xuống, bay vài vòng quanh đầu hắn như muốn lưu luyến không rời, sau đó mới trật tự bay đi về phía chân trời.
Tộc nhân của Huyễn Điệp tộc đều đã rời đi, trước cửa Dao Quang tiểu trúc chỉ còn lại người nhà, Như Mặc ngẫm nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói “ tất cả mọi người cùng vào trong phòng đi”
Thực ra thì ngay khi Như Mặc vừa hạ xuống đất thì Thanh Liên và Vân Thư đã cảm nhận được một hơi thở xa lạ, cũng biết trong tay áo của hắn có ẩn đồ vật gì đó nhưng Như Mặc đã không nói ra thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ung-vuong-liet-tinh/434524/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.