Editor: Sel
Trình Dư Hạ nhận lấy chiếc máy ảnh từ Thẩm Xuyên rồi nói: "Nói trước nhé, nếu anh không hài lòng với ảnh thì cũng đừng nói thẳng mặt em, em dễ bị tổn thương lắm đấy."
Thẩm Xuyên vỗ ngực nói: "Không sao đâu, em cứ tự nhiên chụp đi. Nếu chụp không tốt thì cứ coi như để tham khảo cũng được."
Trước tiên Trình Dư Hạ chỉnh chế độ chụp của máy ảnh thành chế độ chụp tĩnh vật, rồi vừa điều chỉnh các thông số, vừa nói: "Có mấy lời này của anh thì em yên tâm rồi."
Dù khiêm tốn là cần thiết, nhưng cô cũng không phải là người học nghề chỉ để cho có. Sau bốn năm học chuyên ngành nhiếp ảnh ở đại học và thêm vài hoạt động nhiếp ảnh thương mại cùng Tề Duyệt ngay sau khi ra trường, việc chụp những món bánh ngọt này không phải là điều khó khăn.
Thẩm Xuyên đứng bên cạnh xem Trình Dư Hạ thành thạo điều chỉnh các thông số, trầm trồ khen: "Em gái này, kỹ thuật của em trông rất chuyên nghiệp đấy."
"Cũng bình thường thôi." Trình Dư Hạ đưa ống kính về phía chiếc bánh trên bàn: "Máy ảnh của em cũng là loại này, nên em chỉ điều chỉnh theo thói quen của mình thôi." Sau đó, cô quay ống kính ra ngoài: "Chúng ta chụp ở ngoài nhé." Đặt máy ảnh xuống, Trình Dư Hạ hỏi Thẩm Xuyên: "Có bát màu cam hoặc màu gần giống không? Em còn cần một bát nước nữa."
Khi Thẩm Xuyên mang nước đến, Trình Dư Hạ và mọi người đã chuyển địa điểm chụp ra ngoài. Anh ấy để bát xuống và nhìn vào sảnh phía sau:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uom-mat-troi-le-chuc/393455/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.