"Huỳnh huỵch...!huỳnh huỵch...!"
Tiếng bước chân vội vã lách qua đám đông, khóe mắt cay ướt, hơi thở dồn dập không thông.
Phiên chợ tấp nập, người này đụng phải một gã nam nhân thấp, khiến nàng nghiêng người đi vài phần.
Tên này tuy còn trẻ nhưng chống gậy, lại mặc y phục phú hào, nhìn qua rất hách dịch.
Tiếng chửi của hắn lầu bầu trên miệng, chỉ ngưng hẳn đi khi nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn của nàng cúi gập đầu run rẩy:
"Xin lỗi..
xin lỗi..."
Hóa ra là một nữ nhân mềm yếu, lại còn xinh đẹp, nhìn qua liền muốn che chở ngay.
Nam nhân chống gậy kia cũng không chấp nhất làm gì, liền phủi áo bỏ đi.
Phút chốc hắn ngẫm nghĩ một điều gì đó, sinh ra thích thú liền đuổi theo thì nữ nhân này đã đi một quảng xa rồi.
Trên tay nàng ôm một tiểu bạch thố, khó khăn lắm mới đến được nơi cần tìm.
Nhìn thấy Sát Tinh Vệ từ xa vui vẻ nói chuyện với hai người khách, lòng nữ nhân này mừng đến tủi thân, ôm con vật nhỏ trong tay đứng trước mặt người kia rưng rưng khóc đến tội nghiệp.
Bị một cổ không khí bé nhỏ chắn bên cạnh, Sát Tinh Vệ nhanh chóng quay sang nhìn, liền ngạc nhiên thấy Nhược Y đang ôm chặt một bên đùi của tiểu bạch thố trong tay, một chút chất lỏng nào đó loang ra trên tay y phục trắng nổi bật, làm Sát Tinh Vệ nhíu mày dò xét.
Thì ra là máu.
"Tỷ tỷ, rất sợ.
Rất sợ!"
Sát Tinh Vệ hoảng hốt buông rơi hàng hóa trên tay, không thèm để ý đến người khách trước mặt.
Trong áo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-buc-uoc-thuc/2056851/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.