Chuyện trong này Triển Phi đã nghe hết tất cả.
Đối với hoàng cung thì bạc chỉ là cỏn con.
Nhưng đối với Triển Phi, nàng chỉ cần sự an toàn của Chương ngu xuẩn.
Hôm nay rời cung ra nơi này, Minh Uất Phong có chút ngạc nhiên, cùng chút lý thú nhìn nàng:
"Chuyện gì làm quý phi người ra tận nơi bần hoàn này?"
Chẳng qua sự kính nể của hắn đối với nàng là đóng kịch.
Nhưng Triển Phi vẫn hài lòng, nụ cười đầy ẩn ý:
"Sư huynh đồng môn của Minh quý phi, lâu rồi không gặp.
Hoàng thượng luôn nhắc đến ngươi."
"Đa tạ đã chiếu cố!"
Không để lâu, Triển Phi nhìn hắn một lúc, sau đó ra ngoài, hiểu ý, Minh Uất Phong đành đem kiếm bước theo.
Để lại tên nam nhân mới được thoát chết.
Dừng chân trước một khung cảnh nhiều cây xanh mát mẻ.
Uất Phong nhìn nàng đề phòng, ánh mắt không dời nửa đoạn:
"Lời đã nói, tuyệt đối không được rút."
"Rút?"
Triển Phi chế giễu, nàng xoay người lại, chăm chú nhìn xung quanh.
Sau khi biết đã an toàn, nàng mới tiếp tục:
"Ta với công tử đây đều cùng mục đích, là giết Nhược Y.
Không những giúp đỡ ngươi làm cọc, mà còn cho ngươi biết thêm một chuyện."
Minh Uất Phong cười khi dễ, bây giờ hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhìn qua, giống như bản thân mắc nợ tên quý phi này vậy.
Biết tâm tình của người kia, nhưng Triển Phi không nao núng, ngược lại âm thanh còn mang giễu cợt:
"Minh công tử xưa nay có tiếng như vậy, mà lại không nhận ra muội muội đồng môn của mình là một yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uy-buc-uoc-thuc/2056943/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.