Lưỡi kiếm sắc bén lạnh lẽo đ.â.m sâu vào thân thể Khương Uyển Ca, khoảnh khắc ấy, thời gian dường như ngừng trôi.
Khương Uyển Ca nghe thấy tiếng kêu kinh hãi của Thẩm Từ Châu, cảm nhận được đôi tay run rẩy của Tô Nhiên khi ôm lấy nàng.
Cơn đau dữ dội lan tỏa từ vết thương, cảnh tượng trước mắt Khương Uyển Ca dần trở nên mơ hồ, nhưng nàng vẫn kịp nhìn thấy gương mặt đầy vẻ hối hận và đau khổ của Thẩm Từ Châu.
"Uyển Ca! Nàng sao lại ngốc nghếch đến vậy!"
Thẩm Từ Châu vứt thanh kiếm trong tay xuống, nhào tới bên cạnh Khương Uyển Ca, giọng nói nghẹn ngào như sắp khóc.
Tô Nhiên ôm chặt Khương Uyển Ca vào lòng, vành mắt đã ửng đỏ.
"Khương tướng quân, ngài có sao không? Sao lại đỡ nhát kiếm này cho thuộc hạ!"
Khương Uyển Ca dùng chút sức lực cuối cùng, khó nhọc nói với Thẩm Từ Châu: "Thẩm Từ Châu... đừng làm ầm ĩ nữa..."
Rồi trước mắt nàng tối sầm lại, nàng hoàn toàn mất đi ý thức.
Khi tỉnh lại lần nữa, người ở bên cạnh giường Khương Uyển Ca là Tô Nhiên. Hắn cẩn thận thay nàng xử lý vết thương, thay thuốc mới.
"Khương tướng quân, ngài đã có người trong lòng chưa?"
Khương Uyển Ca giật mình kinh ngạc: "Tô Nhiên, sao ngươi lại hỏi chuyện này?"
"Nếu ngài đã có người tâm đầu ý hợp, không bằng kết thành phu thê, để tránh thái tử điện hạ cứ mãi dây dưa."
Khương Uyển Ca nghe vậy, khẽ cụp đôi mắt xuống.
Trong khoảng thời gian ở bên cạnh Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/uyen-ca/2167912/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.