Edit: Sa Nếu chỉ đơn thuần là chỗ ngồi, Thi Âm không ghét cũng không thích chỗ nào cả, cơ sở vật chất và thiết bị kỹ thuật của trường họ rất tốt, nhất là với lớp thử nghiệm, vì vậy chưa từng tồn tại vấn đề “Chỗ này gần thùng rác quá”, “Lối đi hẹp quá, toàn va trúng sách của các bạn”, hoặc “Mỗi lần đi vệ sinh là lại làm ảnh hưởng tới bạn cùng bàn”, thậm chí Thi Âm bị loạn thị, cô không nhìn rõ bảng là vì chữ của thầy dạy Toán “rồng bay phượng múa” quá hoặc chữ trong slide hình chiếu nhỏ quá thôi chứ hầu như không ảnh hưởng gì. Cô không phải là người không chịu đeo kính chỉ vì sợ xấu.
Vì vậy ngồi ở đâu cũng là học thôi, từ khi đi học, Thi Âm chưa từng để tâm tới chỗ ngồi, song chuyện đó đã thay đổi vào nửa tháng trước.
Khi thầy chủ nhiệm đổi chỗ ngồi của Thi Âm và Lưu Ích Dương, lần đầu tiên trong lòng nữ sinh xuất hiện tâm lý chống đối.
Không muốn. Không muốn đổi chỗ. Tuy chỗ ngồi mới là nơi phong thủy đắc địa nhưng cô không muốn đổi.
Cảm xúc và trạng thái học tập liên quan mật thiết tới hiệu quả học tập. Ngồi gần người mình thích, mỗi tiết học đều như uống tiết gà, luôn nghiêm chỉnh học hành, muốn duy trì hình ảnh tốt đẹp của mình trong ấn tượng của cậu, muốn đắp nặn cho mình hình tượng tích cực, tiến về phía trước cho cậu thấy. Đến khi xa cậu, cô không thể hoàn toàn tập trung trong giờ học, lúc nào cũng tò mò cậu đang làm gì nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-cau-buoc-den/1078772/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.