20.
Ta muốn vạch trần chuyện Liễu Nhược giả câm bởi vì Sở Hành vẫn kiên định tin rằng, tình yêu mà Liễu Nhược dành cho hắn là thuần khiết, không tì vết. Cho dù kiếp trước, sau khi biết Liễu Nhược tự ý đưa mình hồi kinh, hắn chỉ thản nhiên thở dài: "Nhược Nhược cũng chỉ quan tâm ta quá mà thôi." Kiếp này không có ai đứng ra giải quyết hậu quả cho hắn, không biết lần này hắn còn dám nói như vậy nữa không?
Sở Ngu đã sớm sắp xếp vài nha hoàn, nhũ mẫu vào Đông Cung, chỉ cần một chút mưu kế, khiến một người vốn không bị câm nói chuyện cũng không phải việc gì quá khó khăn.
Ta định dùng chuyện dịch bệnh, dọa nàng ta một chút. Nào ngờ khi ta còn chưa kịp bày mưu tính kế, đã có người tự mình đụng vào nòng súng.
Nghe nói vào một buổi chiều tà. Mấy ngày qua, Thái Tử điện hạ liên tục bị dân chúng và đủ loại quan lại mắng mỏ, chỉ trích, bị bệ hạ quở trách nên trong lòng đầy phiền muộn. Vì thế, đã năm ngày hắn không đến thăm viện của Nhược Nhược yêu dấu.
Đông Cung rộng lớn, có một hồ nước nhân tạo và một cây cầu vòm. Đêm hôm đó, Liễu Nhược người cũng giống tên, yếu đuối tựa liễu rủ trong gió, ngồi trên lan can cầu vòm, vừa khóc vừa ra dấu với Thái Tử:
"Là Nhược Nhược không hiểu chuyện, làm liên lụy đến điện hạ, Nhược Nhược nguyện chuộc tội."
MIKO
"Điện hạ, kiếp sau Nhược Nhược sẽ đáp lại tình cảm sâu đậm của người." rồi “tõm” một tiếng, nàng ta nhảy xuống hồ.
Dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/va-mat-thai-tu-mat-tra-thoi-quang/2300605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.