Trong khoảnh khắc đó, Nero không lên tiếng, chỉ lặng lẽ nhìn hắn. Điều này khiến Asachar sợ hãi mà dời ánh mắt đi. Đối với hắn mà nói, đó là một khoảnh khắc dường như vô cùng khó chịu, hắn thà để Lang Kỵ bắn một phát nổ tung đầu hắn, cũng không muốn nhìn thấy một tia căm ghét đối với mình trong mắt Nero.
Mặc dù sự căm ghét này, cũng là điều hắn đáng phải nhận.
“Ta chỉ nói một lần. Cho nên bất cứ lúc nào, trong bất kỳ tình huống nào, dù ai nói gì với ngươi, ngươi tốt nhất hãy nhớ kỹ lời ta nói hôm nay.”
“Từ khoảnh khắc ta chinh phục ngươi ở Đấu Thú Trường, cái gọi là linh hồn và thể xác tội lỗi của ngươi, sớm đã hoàn toàn thuộc về ta. Ngươi rốt cuộc có hay không tư cách tồn tại, chỉ có thể do ta quyết định; tội ác ngươi đã gây ra có phải là không thể dung thứ hay không, chỉ có thể do ta phán xét."
“Từ nay về sau, vinh quang và tương lai của ngươi, chỉ có hoàng đế có thể ban cho; quá khứ và tội nghiệt của ngươi, do hoàng đế một mình gánh vác.
“Ta vượt qua mấy chục hệ sao, để truy lùng hạm đội của ngươi, chiến đấu một ngày một đêm mới đoạt ngươi về vương đô. Đã khiến ta hao phí nhiều năng lực như vậy, nếu ngươi còn dám tự tiện phá hoại tài sản cá nhân của hoàng đế —— ta đảm bảo, ta sẽ dùng thủ đoạn tàn khốc nhất, khiến ngươi hối hận không kịp.”
Đồng tử Asachar từ từ giãn ra.
Mặc dù người đàn ông có thể hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2749006/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.