Hắn trước sau vẫn cho rằng, Nero vì trọng thương mà đau đớn, mới không thể kiểm soát được cơ thể run rẩy, thậm chí cả tin tức tố cũng không thể kiểm soát mà có chút hỗn loạn.
Thế nhưng không biết tại sao, Hoàng đế tóc bạc ưỡn lưng trên bàn, tư thái run rẩy toàn thân, lại khiến toàn bộ tâm trí hắn đều bị hút hồn ——
Quá… quá đẹp.
Quá đẹp…
Nero, Hoàng đế của hắn, chủ nhân của hắn, vị thần duy nhất hắn thờ phụng trong kiếp này… quá đẹp.
Tại sao lại như vậy?
Kho từ vựng của người đàn ông, cũng cằn cỗi như kinh nghiệm đổ nát của hắn, điều này khiến hắn trước sau không thể tìm ra từ ngữ nào thích hợp.
Hắn chỉ có thể ngây ngốc nhìn thẳng Nero, trong đầu lặp đi lặp lại chỉ một câu
—— Nero trong tư thái này, thật sự quá đẹp…
Nếu có thể, hắn thật muốn mỗi ngày được nhìn thấy, mỗi giờ mỗi khắc được nhìn thấy, chỉ có hắn một mình được nhìn thấy Nero như vậy…
Hắn thậm chí cảm thấy, chỉ cần có thể mỗi giờ mỗi khắc đều nhìn thấy Nero như vậy —— Hắn liền không thiết cả mạng sống.
Bốp.
Tiếng vang trên má khiến hắn lấy lại tinh thần, hắn mới phát hiện mình trong vô thức, đã sớm cúi người tiến lên, mặt tiến sát đến gần Nero để nhìn, chỉ còn thiếu chút nữa là cả người bò lên bàn.
Tiếng giòn tan trên mặt, là một cái tát thật sự —— mặc dù lực độ vẫn còn yếu ớt.
…À, hắn bị bệ hạ đánh…
Đôi mắt vàng bị mê hoặc đến ngây dại của Asachar, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2774803/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.