…
“‘…Cuộc đời nàng, được tạo nên từ rất nhiều điều tốt đẹp. Kẹo ngọt, hoa hồng, giọt sương ban mai, và cả sốt sô cô la chảy trên đỉnh bánh kem.’
St. Lophis tỉnh lại từ cơn mê man, ánh nắng mờ ảo vừa vặn xuyên qua lớp rèm thấy một bóng người đang ngồi bên cửa sổ, lười biếng chống cằm, đọc một cuốn sách.
‘Còn cuộc đời ta, được tạo nên từ những hạt bụi có thể thấy bất cứ đâu trong vũ trụ này. Là những linh hồn vô danh, là những hạt bụi vô thưởng vô phạt, là những mảnh vỡ hành tinh vụn nát tạo nên ta. Một ngày nào đó khi ta tan biến trong hố đen, cũng sẽ không ai chú ý. Bởi vì đó vốn là nơi ta thuộc về — biến mất trong bóng tối sâu thẳm, xoáy nước thăm thẳm.’
Thanh niên nhẹ nhàng đọc xong, đôi mắt hồ ly xanh biếc nghiêng sang, mỉm cười nói: ‘Thánh tử điện hạ, ngài đã đọc cuốn sách này chưa? Đây là tác phẩm khoa học viễn tưởng yêu thích nhất của ta khi còn nhỏ.’
St. Lophis mơ hồ lắc đầu: ‘Chưa từng đọc.’”
—《Thánh tử chịu khổ ký》
Ánh đèn trong phòng mờ ảo, lò sưởi thực tế ảo cháy bập bùng. Nero khoác áo choàng ngồi trên ghế nhung thiên nga, ánh mắt u trầm, đang đọc lại phần có liên quan đến Diệp Tư Đình trong 《Thánh tử chịu khổ ký》
Hắn vừa trải qua một đợt phát tác mức độ nhẹ, được hệ thống giúp ổn định.
Nhưng dư vị sau cơn phát tác vẫn còn, tóc mái của Nero vẫn ẩm ướt, hô hấp cũng không quá ổn định.
Bạch Lang Kỵ quỳ một gối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2774861/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.