Heydrich nhận được thư mời từ lễ quan một cách đột ngột, vội vàng đến từ căn cứ tiền tuyến phòng ngự Vương đô.
Vì đường xá xa, nhất thời không kịp chỉnh đốn y phục và diện mạo, vạt áo choàng quân phục vốn luôn sạch sẽ như mới của hắn, vẫn còn dính vết bẩn xám trắng của tinh hạm, nhưng bản thân hắn dường như không phát hiện ra.
Những người có thể thường xuyên ra vào Thái Dương Cung, ít nhiều đều biết chuyện Heydrich không tham gia Ngự tiền hội nghị gần đây.
Tuy rằng cũng có người muốn đến bắt chuyện, nhưng lén thấy Hoàng đế Bệ hạ vẫn còn ngồi ở chủ tọa, lại không dám trực tiếp đối mặt với nguy cơ làm Bệ hạ phật lòng, đành phải bưng ly rượu tránh xa ra.
Heydrich dường như cũng không có ý định chủ động tìm người bắt chuyện.
Hắn chỉ đứng một mình trong một góc, dáng vẻ như lúc mới gặp, giống như một thanh kiếm thép vĩnh viễn không chịu khuất phục.
Đôi mắt xanh lam bình tĩnh kia, chỉ trầm mặc nhìn chiếc ly rượu trong tay mình, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nero nhíu mày, dời ánh mắt đi.
Nói thật, hôm nay hắn vốn không muốn để ý đến tên này.
Nhưng không hiểu vì sao, vị trí Heydrich đứng tuy là góc, nhưng lại vừa vặn có thể bị chủ tọa trên đài cao nhìn thấy hết.
Đại học sĩ Gagne bên cạnh Nero cũng phát hiện ra hắn, vô tình nhớ lại:
“Ôi, đó chẳng phải Thượng tướng Heydrich sao? Mấy ngày nay ta đi gặp y quan thường xuyên để chữa bệnh phong thấp, còn thường xuyên đụng phải hắn nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2774884/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.