“Tuy nhiên, sự giác ngộ của ta về những lời này, hẳn là cũng nhờ có sự đóng góp của Diệp Tư Đình.” Nero như suy tư: “Hắn quả thực là một thiên tài biện luận và thao túng thời cuộc, chỉ là ta thực sự tò mò, phải có trải nghiệm và rèn luyện như thế nào, mới có thể cho hắn thứ năng lực như vậy.”
“Bệ hạ,” ánh mắt tình tứ dịu dàng trong mắt Nguyên soái tóc đen, bỗng nhiên lạnh đi hơn một nửa: “Xin cho phép thần kính bẩm...”
“Không cần bẩm, ta biết ngươi muốn nói gì.”
Nero lại giơ một ngón tay trắng muốt về phía hắn, bình tĩnh nói: “Ngươi trước sau nghi ngờ bí thư quan của ta cố ý hãm hại ta, cho nên tự mình điều động cấp dưới đi nam cảnh điều tra. Mặc dù bị hắn cảnh cáo, ngươi cũng không ngừng lại.”
Heydrich nghe vậy, lập tức không rên một tiếng, quỳ một gối xuống đất.
Cái đầu anh tuấn của hắn cúi xuống, cằm căng chặt, không có bất kỳ ý định tranh luận cho bản thân, chỉ chờ nhận sự nổi giận từ chủ nhân.
“Ngươi cho rằng ta dung túng ngươi, bao dung ngươi tự mình điều tra bí mật hoàng thất? Hay là ngươi cho rằng cấp dưới mà ngươi lựa chọn kỹ càng, so được với sự trung thành và hiệu suất điều tra của Lang Kỵ Đế quốc đối với ta?”
Giọng Nero có chút đạm bạc. Hắn liên tục xoay bút quang tử, nhìn thần sắc người đàn ông như suy tư.
“Ngươi người này tuy rằng thích yêu chiều lại thí làm bộ làm tịch, nhưng ta cảm thấy ngươi vĩnh viễn biết làm thế nào để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2776354/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.