Nero nhận được đơn xin gia nhập đội thăm dò di tích do Diệp Tư Đình gửi tới, gân xanh thái dương đột nhiên nổi lên.
"Heydrich..." Hắn xem xong mật tín và đơn xin, dùng sức xoa xoa thái dương, "…Bảo Heydrich cút đến đây ngay lặp tức."
Heydrich sáng sớm đã đợi ở cửa tẩm cung, chờ tiểu hoàng đế cho phép hắn “cút vào”. Khi nghe thấy Kỵ sĩ Lang gọi đến, hắn bình tĩnh chỉnh lại y phục, vỗ nhẹ những nếp nhăn trên tay áo, rồi di chuyển đến thư phòng.
"Tham kiến Bệ hạ."
Hoàng đế tóc bạc ngồi sau bàn làm việc, sâu trong đôi mắt đỏ ẩn chứa ánh sáng u tối, áp lực.
"Cút qua đây."
Heydrich cụp mắt, suy tư một lát, sau đó vòng đến phía sau bàn làm việc, quỳ một gối trước ghế của Nero.
"Bệ hạ... Khụ, xin ngài bình tĩnh."
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn, cà vạt quân phục của hắn bị Nero nắm chặt kéo lại gần, mũi hắn gần như chạm vào chóp mũi của thiếu niên.
"...Ta có phải đã nói với ngươi đừng làm những chuyện thừa thãi không?"
Nero dùng sức nắm chặt cà vạt của hắn, khóe môi nhếch lên lạnh lùng, "Chuyện giữa ta và Diệp Tư Đình không đến lượt ngươi nhúng tay. Ngươi đang tự cho mình là đúng cái gì nữa?"
Nguyên soái Đế quốc, người từng bày mưu lập kế trước hàng triệu quân đội, giờ đây quỳ thẳng tắp trong thư phòng, còn bị túm cà vạt mà nghe huấn, thật hiếm khi lại trông chật vật như vậy. Nhưng bản thân hắn dường như không hề bận tâm, cũng không cảm thấy chút nhục nhã nào.
Hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2819543/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.