Hắn quay đầu lại như một tia chớp nhìn về phía bậc thềm.
Phía trước Thánh Cung là một quảng trường cầu nguyện rộng lớn, vì chưa hoàn thành nên chưa mở cửa cho dân chúng. Nhưng đã có những người hầu thành kính và tín đồ quân đội đi vào quảng trường cầu nguyện quỳ lạy, cầu xin ân điển của thần linh từ Thánh tử Đế quốc.
Đôi mắt đỏ của hắn quét như tia X, không tìm thấy bóng dáng của mấy tên khiến người ta phiền muộn đó, liền nghiêng đầu, thì thầm vài câu với hai Lang Kỵ phía sau.
Một Lang Kỵ gật đầu, hùng hổ chạy đi bắt người.
“Tham kiến Hoàng đế Bệ hạ.”
Thần phó Thánh Hiệp Hội hành lễ với hắn, sau đó thấp giọng báo cáo hành tung của Thánh tử.
“Thánh tử Điện hạ từ sau lần Bệ hạ dò hỏi, rõ ràng tâm trạng không tốt, giảm bớt tần suất rời khỏi tẩm cung. Sáng sớm ngày hôm trước, lúc 9 giờ 24 phút, Thánh tử Điện hạ ra điện uống nước suối, dùng bữa tiệc thánh, sau 24 phút trở về. Chiều ngày hôm trước, lúc 14 giờ 52 phút, Thánh tử Điện hạ ra điện đi vào hoa viên Thánh Cung, chăm sóc hoa cỏ, sau 42 phút trở về…”
Nero vừa di chuyển nhanh chóng vừa lặng lẽ lắng nghe.
Hắn biết rõ đối với Thánh tử với trí lực chỉ bằng đứa trẻ 5 tuổi, mình thực tế không phải là người tốt lành gì. Nếu St. Lophis có thể có tâm trí trao đổi lợi ích với hắn, hắn cũng sẽ không muốn dùng cách tương tự áp chế tình cảm như vậy để đạt được mục đích.
Nhưng khi đôi ủng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-bao-quan-a-sau-khi-phan-hoa-thanh-o-tinh-te/2819620/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.