Nguyễn Đường căng thẳng, cậu nhìn chằm chằm Tần Lễ, đáy mắt mang theo vài phần địch ý.
Tuy cậu đúng là có chút ngốc nghếch mơ hồ, nhưng lời Tần Lễ nói cậu vẫn nghe hiểu.
Tần Lễ quả thực chính là muốn châm ngòi ly gián mà.
Cố Đàm Dữ vươn tay bắt lấy tay Nguyễn Đường, nhẹ nhàng vuốt ve như đang an ủi.
Hắn lạnh mặt, nhàn nhạt nói, "Tứ hôn là Hoàng Thái Tử ngươi, không muốn ta kết hôn cũng là Hoàng Thái Tử ngươi, Hoàng Thái Tử, ngươi không cảm thấy ngươi xen vào hơi nhiều chuyện sao?"
Hắn nhìn về phía Tần Lễ, đáy mắt hiện lên chán ghét, "Ta nghe nói gần đây biên giới Liên Bang có vẻ không được yên ổn, sự việc báo lên còn chưa được giải quyết.
Hoàng Thái Tử không đi lo quốc gia đại sự, ngược lại thích làm mai mối, quan tâm sinh hoạt cá nhân của ta sao? Đây thật đúng là....."
Cố Đàm Dữ mới nói một nửa, sau đó không nói nữa, bên ngoài nhìn giống như là chừa cho Tần Lễ chút mặt mũi, nhưng trên thực tế hắn nghiêng đầu, trong giọng nói mang theo ý trào phúng, tựa như một cái tát đánh lên mặt Tần Lễ, làm Tần Lễ lập tức nắm chặt ngón tay.
Tần Lễ không nghĩ tới chỉ một câu nói châm ngòi mà thôi, vậy mà Cố Đàm Dữ lại dám nói ra loại lời không chút khách khí như vậy.
Hắn lạnh mặt, đáy lòng vô cùng tức giận, "Thật không nghĩ tới, tình cảm các ngươi lại tốt như vậy."
Cố Đàm Dữ chỉ vì một nhân ngư mà khiến hắn không xuống đài được.
"Đó là đương nhiên," Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-luon-nhin-toi-chay-nuoc-mieng/768058/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.