Ánh sáng từ xa dần tiến lại gần, tạo thành một quầng sáng uốn lượn.
Trên người cấm quân trong cung, lớp giáp sắt phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, vây kín toàn bộ phủ Quốc sư.
Từ chiếc xe ngựa dừng lại ở giữa, một người chậm rãi bước xuống.
Thiếu niên ấy mang theo dáng vẻ uy nghiêm, thân hình cao ráo, khí chất xuất chúng. Áo bào đen thêu hình rồng hòa vào bóng đêm, toát lên vẻ lạnh lùng vô cùng.
Đó chính là tân hoàng Lý Thịnh Phong.
Thẩm Chiết Chi chẳng hề xa lạ gì với người này.
Y đã tận mắt chứng kiến đứa trẻ bé nhỏ ngày nào trưởng thành thành một thiếu niên tài giỏi. Chính tay y dạy nó đọc sách, viết chữ, cũng chính y nâng đỡ nó lên ngôi hoàng đế hôm nay.
Cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Chiết Chi, ánh mắt Lý Thịnh Phong thoáng dao động, như muốn tránh đi. Nhưng ngay khi nhận ra bản thân định né tránh, cậu ta lập tức trấn định lại, trực diện đối mặt với Thẩm Chiết Chi.
"Xin hỏi bệ hạ, đêm khuya giá lâm là vì chuyện gì?"
Giọng nói của Thẩm Chiết Chi trong trẻo nhưng lạnh lùng, tựa như cơn gió buốt giá quét thẳng qua mặt Lý Thịnh Phong.
Từ trước đến nay, Lý Thịnh Phong chưa từng nghe Thẩm Chiết Chi nói chuyện với cậu ta bằng giọng điệu như vậy.
Cậu ta nhớ rõ Thẩm Chiết Chi luôn mỉm cười với cậu ta, giọng nói lúc nào cũng ôn hòa, ánh mắt dịu dàng như chứa đựng cả thế giới của cậu ta bên trong.
Lý Thịnh Phong nhìn y, ánh mắt trĩu nặng: "Thẩm Chiết Chi, ngươi đã giết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-quoc-su-xinh-dep-nhu-hoa/2963316/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.