Thẩm Chiết Chi mở lòng bàn tay ra, không vội khép lại, hỏi: "Đây là gì vậy?"
Y từng sờ qua rất nhiều đồ quý giá, vừa chạm vào vật này đã biết đây không phải là thứ tầm thường.
"Chỉ ấn."
Quý Cảnh Chi dùng bàn tay dày rộng của mình giữ lấy tay Thẩm Chiết Chi, nhẹ nhàng khép ngón tay lại, để y nắm chặt chỉ ấn đó.
"Sau khi ta rời đi, chỉ cần có chỉ ấn này là có thể ra lệnh cho người trong phủ Trấn Nam Vương, không cần lo lắng có ai dám bắt nạt ngươi."
Quý Cảnh Chi nói rất đơn giản về công dụng của chỉ ấn, nhưng lại liếc sang quản sự đang đứng bên cạnh.
Quản sự hiểu ý ngay.
Vương gia không chỉ nói cho Thẩm Chiết Chi nghe, mà là cố ý nói để bọn họ – những người ở lại phủ – phải chú ý, phải chăm sóc cho Thẩm Chiết Chi thật tốt khi Vương gia vắng mặt.
Thẩm Chiết Chi dĩ nhiên biết chỉ ấn nhỏ bé này không đơn giản như lời Quý Cảnh Chi nói. Bản thân y cũng chưa từng có ý định sử dụng nó để sai bảo người trong phủ, định trả lại cho Quý Cảnh Chi.
"Cứ giữ lấy, chờ ta về rồi trả lại cũng chưa muộn." Quý Cảnh Chi vẫn để Thẩm Chiết Chi nắm chặt lấy con dấu, giọng cũng dịu lại, nói: "Đặt vào tay người khác ta không yên tâm."
Thẩm Chiết Chi khẽ thở dài.
Thôi thì tạm giữ một thời gian vậy. Chỉ cần giữ kỹ, chờ Quý Cảnh Chi trở về rồi trả lại là được.
Y lấy túi gấm đựng chỉ ấn, treo bên hông, vạt áo ngoài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-ac-quoc-su-xinh-dep-nhu-hoa/2963392/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.