Trong khu vực tiệc tùng, bàn ăn dài đến mức không nhìn thấy đầu bên kia, tiếng nói cười rôm rả liên tục không ngừng, sau mỗi vị khách đều có người hầu đứng, để tâm chú ý những nhu cầu của mỗi vị, Ngụy Dịch Trần đứng một bên quán xuyến.
Khi Yến Song và Tần Vũ Bạch xuất hiện, tất cả mọi người đang ngồi đều đứng lên.
"Vũ Bạch, lâu quá không gặp, các chú đều nhớ cháu lắm đó."
"Dạo này có vẻ khí sắc không tồi nha Vũ Bạch......"
"Vũ Bạch, người này là...?"
"Mọi người đừng mồm năm miệng mười chào hỏi không dứt thế nữa, ngồi xuống đi chứ, Vũ Bạch, cứ ngồi xuống đã."
Không khí một lòng hoà thuận vui vẻ.
Tần Vũ Bạch ngồi ghế chủ tọa, không nói nhiều, phần lớn đều chỉ lắng nghe.
Người thân thích trong bàn đều nói những lời hay ý đẹp, chưa được mấy câu đã rẽ sang chuyện làm ăn.
Người này muốn lôi kéo đầu tư, người kia muốn mở thị trường mới.
Đến tai Yến Song thì cơ bản đều đang đòi tiền.
Hơn nữa họ còn phối hợp với nhau.
Có ai đó nói thẳng thắn quá thì lập tức có người đỡ lời "Tết đoàn viên mà, người một nhà tụ họp được bữa cơm, bàn chuyện làm ăn làm cái gì, mất hứng lắm. Hơn nữa mấy chuyện nhỏ như vậy sao Vũ Bạch có thể không đồng ý chứ đúng không?"
Yến Song: Chà, học được cách đòi tiền mới nè.
Tần Vũ Bạch cười nhạt, "Ý tưởng này của chú ba đúng là không tồi, bây giờ công nghệ điện tử đang rất hot, cháu sẽ phái người theo hạng mục này."
Vừa nghe hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-chinh-nay-toi-khong-dam-duong-noi/1250822/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.