Trong sảnh chờ của cao ốc, Thịnh Quang Minh đã ngồi "nghỉ ngơi" ở đó một tiếng đồng hồ.
Giống như đối phương biết chắc chắn hắn sẽ tới vậy, nữ thư ký dẫn theo mấy vệ sĩ đã chờ sẵn ở đại sảnh, khách khí mời hắn nghỉ ngơi ở dưới lầu.
"Hiện tại ngài Tần rất bận, không có thời gian gặp người không có hẹn trước."
Nếu Thịnh Quang Minh quyết định tới, thì đã chuẩn bị cho việc gặp trắc trở, biết thư ký cũng chỉ là người truyền lời nên bình tĩnh nói: "Vậy tôi ở đây chờ anh ta."
Thư ký mỉm cười gật gật đầu, "Anh cứ tự nhiên."
Lần chờ này là chờ tới tận lúc hoàng hôn.
Trong đại sảnh người đến người đi, ai cũng vội vàng, Thịnh Quang Minh ngồi trên sô pha, hoàn toàn không có ai để ý đến hắn. Chỉ khi hắn đứng dậy định đi, thì đám vệ sĩ mới di chuyển theo hắn.
Xem ra đối phương đã muốn mặc kệ để hắn ngồi không ở đây cho đến cùng rồi.
Thịnh Quang Minh đứng lên, bọn vệ sĩ cũng tiến tới gần.
Thịnh Quang Minh phớt lờ bọn họ, bước thẳng ra khỏi tòa nhà.
Đến giờ rồi, hắn phải về nấu cơm cho Yến Song.
Khi đẩy cửa ra, Thịnh Quang Minh không ngờ lại ngửi thấy mùi thức ăn.
Mùi thức ăn xộc vào mũi ngay khi hắn vừa mở cửa, bởi vì quá kinh ngạc, hắn đứng hình luôn tại đó.
Trong căn bếp mở, Yến Song đang quay mặt về phía hắn, cánh tay nâng lên, hình như đang nếm thử mùi vị. Nghe thấy tiếng mở cửa, y xoay người lại. Khi ánh mắt chạm nhau, y cong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-chinh-nay-toi-khong-dam-duong-noi/1250982/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.