Sau khi cảm thán bản thân tàn nhẫn xong, động tác trong tay lại không hề có ý định dừng lại.
Cảnh Vương bị đánh cho đau tới mức hai mắt nhắm chặt, da mặt run rẩy.
Liễu Chi không thể động đậy, Tuân Miễn ngây người phát ngốc, Vương công công thì ở bên cạnh xem diễn, trong phòng cũng không có ai giúp đỡ.
Trận đánh này trên người đau đớn vô cùng, ông ta nhảy tán loạn trong phòng một lát, mắt thấy đối phương không hề có ý định dừng lại, cắn răng một cái, gian nan chạy ra bên ngoài phòng.
Trên người ông ta có thương tích, bước chân không mở lớn được, chạy trốn rất chậm, Minh Nhiễm chậm chạp đuổi theo phía sau, thỉnh thoảng vung một cái, có vẻ đang đuổi theo sau lắm.
……
Bên phía yến đường, Vân Thái phi được chuyển tạm qua phòng cho khách nghỉ ở bên sườn, đại phu cũng đã khám qua, mở một đơn thuốc an thần.
Minh Từ vẫn luôn canh giữ bên mép giường, đến cả chén canh an thầm hầm lên cũng là nàng ta đút từng muỗng từng muỗng.
Vân Thái phi thanh tỉnh hắn, lại nhớ tới Cảnh Vương bên kia, uống xuống bụng hai thìa canh an thần thì tỉnh lại, chống người muốn ngồi dậy.
Minh Từ đỡ bà ta, vui vẻ nói: “Thái phi khá hơn chưa ạ?”
Vân thái phi vỗ vỗ tay nàng ta, “Không có việc gì.”
Bà ta xuống giường phải đi ra ngoài ngay, Minh Từ nâng đỡ bà ta suốt dọc đường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-dien-my-nhan/1056339/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.