“Nửa năm nay vì sao anh luôn gửi tiền cho Nhậm Kiều?”
Dương Minh Vũ làm việc này không hề giấu giếm gì, Giang Thành dứt khoát đi thẳng vào vấn đề luôn.
“Anh trai cho em gái chút tiền tiêu vặt, đây cũng không phạm pháp mà!” Dương Minh Vũ cười trả lời.
“Anh còn nhớ những lời mình đã nói trong cục cảnh sát không? Anh đã nói trước khi Nhậm Kiều tử vong một ngày thì bố anh mới thông báo chuyện Nhậm Kiều là em gái của anh, nhưng anh đã bắt đầu gửi tiền cho cô ấy từ nửa năm trước. Chẳng lẽ anh có năng lực biết trước tương lai.”
Dương Minh Vũ bỏ chén rượu xuống, nhìn về phía những thân thể đang phóng túng tuỳ tiện trêи sàn nhảy, trong chớp mắt hơi ngẩn người.
Giang Thành im lặng chờ đợi câu trả lời của Dương Minh Vũ, nhưng còn Lưu Tĩnh, chung quy lại vẫn là cô gái mới bước vào đời mang theo tinh thần nghĩa khí mà thiếu đi tính nhẫn nại.
Thấy Dương Minh Vũ phớt lờ câu hỏi của Giang Thành, cô ấy lập tức xếp Dương Minh Vũ vào hàng những kẻ giàu có luôn dùng tiền chi phối mọi thứ, thoắt một cái đã đứng lên vung tay đánh về phía mặt Dương Minh Vũ.
Nếu không phải chân tay Dương Minh Vũ lanh lẹ, kịp thời chặn được cú đấm này, đương nhiên là dưới hoàn cảnh thế này, thì cho dù một cái ly rơi vỡ trêи đất cũng sẽ chẳng ai chú ý. Dù sao làm một vài chuyện ở những nơi âm u hẻo lánh thì càng thêm đáng chú ý hơn.
“Vị này là con gái của đội trưởng Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-he-cam-ky/1163186/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.