Editor: Triên
Beta: Lục
Trước kia Tần Việt không thích nói chuyện, vậy nên ngoài ấn tượng ban đầu là vẻ ngoài âm u trầm tính thì hắn còn làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm. Thế mà trong khoảng thời gian gần đây, hắn đã trở nên sáng sủa hơn không ít. Tuy vẫn không thích giao tiếp với người khác nhưng lời hắn nói ra đều rất thực tế, dần dần đã có không ít người chịu lắng nghe hắn.
Thế nên khi hắn nói chuyện mọi người đều ngậm miệng lại. Sau khi uống nước thuốc xong, ai cũng bắt đầu có sức sống hơn.
Rất nhanh bọn họ nhận ra tác dụng của nước thuốc này. Thường ngày, cứ đến cỡ buổi chiều là bọn họ đã mệt rã rời. Dù rằng sau khi ăn cơm trưa, bọn họ có thời gian tầm một tuần trà* để nghỉ ngơi nhưng vẫn không thể tập trung tinh thần nổi.
(*) Một tuần trà: có nghĩa là thời gian để uống một tách trà, ước tính vào khoảng mười đến mười lăm phút hiện nay
Lúc này lại rất khác, không chỉ tinh thần khá tốt mà cả người còn sáng khoái sung sức đến lạ.
"Nước thuốc này có hiệu quả thật tốt."
"Đúng vậy, uống xong tinh thần tốt hơn nhiều rồi."
"Không biết sau này còn có cơ hội uống nữa không nhỉ."
"Chắc là thành chủ vẫn sẽ cho chúng ta uống nữa mà."
Không ít người cảm thấy câu này chí lý, tại vì thành chủ đối xử với bọn họ tốt dữ lắm, có gì tốt cũng muốn đem cho bọn họ.
Tần Việt nghe thế bèn dừng công việc trên tay và nói với vẻ không đồng ý: "Nếu cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-phan-dien-cung-ta-xay-dung-su-nghiep/13772/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.