Bạch Tô bất ngờ cảm thấy ánh mắt của người nam nhân có điểm đáng sợ, lạnh cả sống lưng, vẻ mặt hoài nghi.
“ đừng có suy nghĩ quỵt nợ! Dù như thế nào ta cũng nhất định gả cho chàng!”.
Mẹ nó, vai phản diện không hổ danh là vai phản diện. Tính cách khó lường, ánh mắt của hắn thật đáng sợ, giống như muốn ăn tươi nuốt sống mình.
Nam nhân khẽ cười nhẹ, giúp nàng thồi nhẹ làn tóc ra phía sau tai: “ Nếu như cô nương thái độ đã quyết, vậy tại hạ chỉ có thể cố gắng, thua thiệt chính mình để cưới cô nương rồi”.
Hắn nói xong ngay lập tức xoay người bước khiến Bạch Tô không kịp phản ứng. Nụ cười hạ xuống, đôi mắt lạnh lẽo vô tình.
Chính nàng muốn mình lợi dụng, thế thì đừng trách mình. Cho dù nàng có là dược nữ hay không thì mình cũng sẽ biến nàng thành dược nữ thật sự.
“Ta còn chưa biết tên của chàng”.
Chân người nam nhân khẽ dừng môt chút: “Nam Huyền”.
Nam Huyền?
Bạch Tô khẽ nhếch chân mày, nhìn hắn rời đi, khẽ bĩu môi ngồi xuống bàn trang điểm.
Nam nhân này thế mà nói cưới mình là ủy khuất hắn?
Rõ ràng nàng đã đọc qua cốt truyện, nàng có vẻ ngoài khuynh quốc khuynh thành, thời điểm nàng vừa tới cũng đã thấy Bạch Sương, da trắng như tuyết, xinh đẹp tuyệt trần, thế thì tại sao lại là ủy khuất hắn?
Chẳng nhẽ người ở cổ đại có yêu cầu cao như vậy?
Bạch Tô đem gương kéo đến trước mặt.
Trong gương đồng hiện kên vẻ mặt trợn mắt há mồm của Bạch Tô.
Bạch Tô hét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vai-phan-dien-ta-nuoi-hom-nay-rat-ngoan/1113902/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.