Khúc Khê bị Thương Dĩ Nhu thay đổi từ đầu, còn chưa đến chân ngay cả chính cô cũng không dám nhận đây là bản thân mình. Không ngờ cô cũng có ngày trở thành mỹ nhân, còn trông tri thức nhẹ nhàng đến vậy.
Có điều đôi giày cô lại không hài lòng, không đợi Thương Dĩ Nhu lên tiếng, Khúc Khê đã nhờ cô giúp mình chọn đôi giày.
Khúc Khê không quen mang giày cao gót, Thương Dĩ Nhu giúp cô chọn một đôi giày đế bằng. Khúc Khê đã cao 1m68, còn mặc quần cao eo nên đã đủ tôn lên đôi chân dài rồi.
Khúc Khê rất thích tạo hình này của mình, cứ nhìn gương soi mãi.
"Đến giờ rồi, em đi đi, anh chị không đi cùng đâu." Thương Dĩ Nhu cười nói, cô cũng rất hài lòng với tác phẩm của mình.
Khúc Khê không hề xấu mà ngược lại, cô được di truyền gen xuất sắc của nhà họ Khúc. Da cô tuy không quá trắng nhưng lại săn chắc, ngoài ra cô có đôi mắt phượng, sống mũi cao, càng nhìn ngắm càng thấy có sức quyến rũ.
"Chị dâu đi cùng với em được không?" Đột nhiên thay đổi tạo hình nên Khúc Khê không được quen, hơn nữa lại sắp phải đi xem mắt, cô cảm thấy không được tự tin lắm.
Thương Dĩ Nhu khó xử, nhưng Khúc Khê cứ kéo tay làm nũng mãi, cô chỉ đành đồng ý.
Khúc Mịch cau mày, có điều thấy Thương Dĩ Nhu đi bộ lâu như vậy, anh sợ cô mệt, tìm một chỗ dừng chân nghỉ ngơi cũng tốt.
Ba người nói với nhau trước Khúc Khê đi tìm người ta, họ chỉ ngồi gần đó cổ vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-an-phap-y-kieu-the/31404/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.