"Đại sư huynh, sao anh lại tới đây?" Thương Dĩ Nhu kinh ngạc.
"Rảnh rỗi ra ngoài đi dạo, đột nhiên nhớ ra em nói mình ở khu này nên tới đây thử vận may." Dương Thâm cười nói, "Không ngờ anh may mắn thật, không cần xách rổ trái cây này về nữa. Nặng quá!"
"Mau lên lầu thôi." Khách đã tới nhà, đương nhiên phải tiếp đón thật tốt, Thương Dĩ Nhu mời Dương Thâm lên lầu.
Vào nhà, Dương Thâm buông rổ trái cây, hỏi Đa Đa: "Mẹ cháu là Kha Mẫn đúng không?"
"Vâng." Đa Đa nhìn anh, lại nhìn Thương Dĩ Nhu, cười hì hì.
Thương Dĩ Nhu nhớ lại cuộc nói chuyện của hai dì cháu lúc nãy, đoán được thằng nhóc này đang nghĩ gì, lập tức trừng mắt.
"Mau đi làm bài tập đi! Ngày mai là thứ hai, bài tập của cháu còn nhiều lắm đấy!" Thương Dĩ Nhu đuổi thằng nhóc về phòng, sau đó mời Dương Thâm ngồi xuống.
Cô vội mang trái cây đi rửa, Dương Thâm nhân cơ hội này tham quan phòng khách.
"Dĩ Nhu, anh mượn nhà vệ sinh chút nhé."
"Vâng, ở bên trái phòng ngủ đấy." Thương Dĩ Nhu ở dưới bếp trả lời.
Dương Thâm mở cánh cửa bên phải phòng ngủ, đứng bên ngoài nhìn một lúc. Đây là phòng dành cho khách, bên trong sạch sẽ đơn giản, chỉ kê một cái giường đơn và một kệ sách to. Anh đóng cửa phòng lại, mới vào nhà vệ sinh bên cạnh.
Bên trong cũng sạch sẽ ngăn nắp, đồ dùng được xếp ngăn nắp trên giá. Dương Thâm lặng lẽ quan sát, có thể dễ dàng nhận ra một bộ là của phụ nữ, bộ còn lại là dành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-an-phap-y-kieu-the/31916/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.