Lã Hoành Thiên nhìn trăm vị Thánh Nhân phóng thắng lên trời, bao vây xung quanh Uyển Thù Lâu, cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người mồm chữ o mắt chữ a.
Cho dù là hắn cũng không ngờ rằng sự việc lại phát triển đến mức này.
Tịch Thiên Dạ cũng bị người ta căm ghét quá đi, lại để cho hơn trăm vị Thánh Nhân đến vây giết hắn.
Hơn nữa, trong thành hội tụ nhiều Thánh Nhân như vậy từ bao giờ?
Không phải đại bộ phận Thánh Nhân đã ra khỏi thành rồi sao?
"Ta nhìn thấy rất nhiều Thánh Nhân gấp rút từ di tích về thành”
Một lão già mặc lam y đứng bên cạnh Lữ Hoành Thiên ánh mắt ngưng trọng nói, hắn với Lã Hoành Thiên đều là Thánh Nhân của Hoàng tộc Thiên Dương thánh quốc.
Lúc này, trong bảy vị Thánh nhân trung kỳ ở đây có tới ba vị là thuộc về Hoàng tộc của Thiên Dương thánh quốc.
Lão giả lam y và một người trung niên áo tím là hai vị Thánh Nhân trung kỳ được Lữ Hoành Thiên truyền âm mời về trước đó không lâu.
Vi sao vài vị Thánh Nhân của Huyết Long Tông, Bích Đào Tông, Thiên Hạc Tông, Cốt Ma Tông lại đột nhiên về thành thì đương nhiên là có quan hệ với sóng gió mà Uyển Thủ Lâu quậy thành.
Bọn hẳn vốn ở không xa Lô Hề Quận Thành, chưa có đi sâu vào Thiên Lan thần thổ nên nhận được tin tức là lập tức trở về thành.
Lữ Hoành Thiên cười khổ một lúc, đúng là hẳn đã coi thường sự hấp dẫn của Uyển Thù Lâu, không chỉ hấp dẫn tới bốn vị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-cuong-de/1985252/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.