Mà hắn còn không dám nói đến cùng Thiên Dạ vương triều bị người nào cướp đi, chính là sợ sư tôn nghe xong chịu không được.
Kết quả... phản ứng của Sư tôn vậy mà chẳng qua chỉ là một cái "Ừ"?
Thiên Dạ thánh tổ năm đó dã tâm bừng bừng, hùng tâm tráng chí đây sao...
"Sư tôn, ngươi có thể trở về thật sự quá tốt rồi, đệ tử nguyện ý đi theo ngài chinh phục thiên hạ." Khâu Lương kích động nói.
"Cái gì mà chinh phục thiên hạ, tu luyện thật tốt đi." Tịch Thiên Dạ cười nói.
Khâu Lương nghe vậy sững sờ, tình huống như này là như thế nào, tính tình sư tôn không giống lúc trước a.
Chẳng lẽ trùng sinh một lần đã coi nhẹ danh lợi thiên hạ?
" Thời điểm thực lực ngươi đủ mạnh, thiên hạ tất nhiên chính là của ngươi, không cần đi chinh chiến?" Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Khâu Lương nghe vậy khẽ gật đầu, cảm thấy sư tôn nói có đạo lý.
Bất quá, không đúng vậy...!
Nhân tộc không thể tu thành thần đã thành nhận thức chung của vạn tộc, ức vạn năm đều chưa từng bị phá giải.
Thánh tổ cơ bản cũng là cảnh giới tối cao của nhân loại.
Cao hơn Thiên Tổ, hoặc là ngụy thần đã không phải dựa vào tu luyện là có thể thành.
Tỷ như Thiên Tổ, tại nhân tộc đã là truyền thuyết, chưa thấy ai có thể tu luyện qua.
Ngay cả ngụy thần cũng không phải là thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-cuong-de/2779201/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.