Lăng Tiêu đứng trên một ngọn núi, áo trắng hơn tuyết, tóc đen tung bay, ánh mắt sáng ngời, có một khí thế bễ nghễ thiên hạ tỏa ra rất tự nhiên.
Sau khi dùng Hỗn Nguyên Kim Liên Hỏa và Huyền Nguyên Trọng Thủy để ngưng tụ ra linh chủng Thôn Thiên, mặc dù chỉ là bán thành phẩm nhưng đã có thể phát ra uy lực khủng bố của bí thuật Thôn Thiên rồi.
Xung quanh Lăng Tiêu mây mù vờn quanh, ánh sáng tràn ngập. Khi hắn hít thở thì linh khí thiên địa cũng đua nhau nhập vào người hắn.
Ngưng tụ ra linh chủng Thôn Thiên tức là mỗi giờ mỗi khắc cơ thể Lăng Tiêu đều đang tu luyện, khi chiến đấu cũng giúp ích rất nhiều.
Có thế nói, trước và sau khi ngưng tự ra linh chủng Thôn Thiên, sức chiến đấu khác nhau một trời một vực.
OÀ..ÀNH!
Sức mạnh tinh thần trong cơ thể Lăng Tiêu khuấy động, như sông biển đổ về, các kinh mạch được mở thông. Người như hòa cùng trời đất, khí chất tinh khiết, vạn vật xung quanh như có linh khí.
Đó chính là sự ban ơn của thiên nhiên, Lăng Tiêu cảm nhận được sự mênh mông của đất trời.
Một hơi thở tinh khiến xông thẳng lên đầu, ấn đường giữa hai lông mày của Lăng Tiêu phát ra hào quang, tinh thần lực trào ra.
"Tinh thần lực lại mở ra ngay lúc này!"
Trong lòng Lăng Tiêu tràn đầy vui sướng. Tu luyện võ đạo, nếu bước từng bước thì phải đến Tông Sư Cảnh mới có thể thức tỉnh tinh thần lực, ảnh hưởng đến lực lượng trời đất, vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng cũng có những thế hệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-dai-de/1155918/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.