Cuồng phong gào thét.
Dòng chảy thời gian dường như chậm lại dưới sự dao. động của thanh kiếm.
Một loại dao động mãnh liệt vô hình dần lan ra. “Tên nhóc kia, đừng quá kiêu ngạo!"
Phía sau Trần Mộc, không biết từ lúc nào, cơ thể của Đường Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện, khuôn mặt uy nghiêm trở nên cực kỳ hung dữ.
Ông ta sẽ không ngu ngốc chờ Trần Mộc tập hợp năng lượng để vung thanh kiếm này.
Ngay lập tức, ông ta cử động cơ thể, thân thương bao bọc trong nước đen, sát ý cuộn sức, khơi dậy một cơn bão linh lực cao nghìn trượng, đâm thẳng vào Trần Mộc: "Chết đi!"
Tuy nhiên, dưới đòn tấn công chết chóc đến từ phía sau, Trần Mộc vẫn giữ nguyên tư thế rút kiếm, không hề xê dịch.
"Trần Mộc!" Trần Thiên Hải hoảng sợ kêu to, rất nhiều thành viên của nhà họ Trần cũng không thể chịu nổi khi nhìn thấy cảnh tượng này, đồng loạt nhắm mắt lại.
Ngay khi thương quang sắp rơi xuống, đôi mắt đang nhắm chặt của Trần Mộc đột nhiên mở ra.
Một đường kiếm lạnh lẽo phóng ra một luồng ánh sáng khổng lồ, dường như cắt xuyên khoảng không, chiếu sáng khắp mười chín châu.
Bùm!
Vào khoảnh khắc đó, nơi kiếm quang đi qua, khoảng không bị cắt ra, tạo thành một vực thẳm kéo dài trên bầu trời.
Sức mạnh băng hồn và lưu hồn hỏa bổng bùng nổ từ trong vực thẳm giống như một trận đại hồng thủy không thể kiểm soát, tạo ra làn sóng xung kích điên cuồng.
Đường Hạo Thiên còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã bị đánh bay ra xa, đập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1134826/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.