Hai thiếu nữ này đều khoảng hai mươi tuổi, cao ráo, duyên dáng với vẻ đẹp chim sa cá lặn.
Trong đó, nàng thiếu nữ mặc bộ váy màu vàng nhạt có mái tóc đen dài ngang vai với hương thơm thoang thoảng, đường nét khuôn mặt thanh tú quyến rũ, đôi mắt lanh lợi chớp liên tục hệt như một con bướm đang bay múa khiến người ta có cảm giác gần gũi khó tả!
Khi thấy Trần Mộc tới, đôi mắt nàng ta ánh lên vẻ ngạc nhiên, vui mừng rồi quay sang nói chuyện với thiếu nữ bên cạnh: "Phương tỷ, người đó là Trần Mộc sao? Trông mặt non quá, cảm giác còn nhỏ tuổi hơn cả ta, người như vậy thật sự có thể tham gia mộ kiếm Đại Hoang sao?"
Sau khi nàng ta nói xong, nàng thiếu nữ ở bên cạnh cũng liếc mắt nhìn vê phía Trân Mộc rồi quay đầu lại, đôi mắt đen láy sâu thẳm hệt như một vực sâu lạnh lùng khôn tả.
Khác với thiếu nữ yêu kiều kia, thiếu nữ này có thái độ lạnh lùng vô cùng!
Vẻ lạnh lùng này không phải cố tình, mà là dường như đã là bản chất ăn sâu trong máu thịt của nàng ta rồi!
Nàng ta mặc một bộ váy đen tươm tất, đôi mắt đen láy lạnh lùng, không cảm xúc, đôi má hình trái xoan cuốn hút khiến người ta chỉ liếc qua một cái cũng khó lòng rời mắt, nhưng không biết vì sao, dù là chỉ đứng cạnh nàng ta thôi mà vẫn cảm thấy một sự lãnh lẽo đến khó chịu.
"Trần Mộc, ngươi đến rồi à?"
Trong chính điện, ngoài hai nàng thiếu nữ ra, Vạn chủ môn phái cũng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1135048/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.