Nhìn vẻ mặt mặt nghiêm túc đó, Trân Mộc bất lực mỉm cười.
Cuối cùng, hắn không giết Nhan Lương Quân, bởi vì Nhan Lương Quân tôn trọng hẳn, hai người cũng đã hóa giải những hiềm khích trước kia, không còn hận thù.
Vì vậy, giờ đây, cuộc trò chuyện giữa hai người đã trở nên hòa hợp hơn.
Hàn Giang Tuyết, Trình Vũ Hiên và những người khác. cũng vui mừng khi nhìn thấy cảnh này, dù sao tài năng của Nhan Lương Quân vẫn thuộc vào hàng đầu trong thế hệ trẻ ở đây.
"Nào, ta mời ngươi một ly." Trần Mộc mỉm cười.
Nhan Lương Quân vội vàng cầm bát rượu trên bàn lên, chạm bát với Trần Mộc.
Hai người cũng xem như là không đánh không quen biết.
Sau vài bát rượu, Nhan Lương Quân nhìn những người say khướt xung quanh, rồi lại nhìn Hàn Giang Tuyết, Trình Vũ Hiên và những phụ nữ khác đang bày ra những tư thế không được nhã nhặn cho lắm, khuôn mặt của hẳn ta rõ ràng là đỏ hơn.
"Ngày thường bọn họ... đều như thế này sao?" Nhan Lương Quân hỏi.
"Đừng để ý đến họ, họ vốn là vậy mà." Trần Mộc mỉm cười. " Linh điện của ngươi... rất tốt." Nhan Lương Quân thở dài.
Hắn ta cũng xuất thân từ đệ tử nội môn. Khi đó, tất cả đệ tử nội môn trong Thiên điện đều đối thủ. Mặc dù ngày thường vẫn gọi nhau sư đệ sư huynh, nhưng thực ra vẫn không thể hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.
Suy cho cùng, mọi người đều đang tranh giành tài nguyên với nhau, không ai có thể đảm bảo liệu những người xung quanh có ra tay với mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-kiem/1135051/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.