Lý Tuyết Kiều nghe vậy, bĩu môi khinh thường nói:- Điều này không thay đổi được sự thật là ngươi thành trò cười, Thiên Mệnh ca.- Nên ta hối hận đã cứu ngươi.
Trong đình viện này có ba cái cây, ngươi chọn đi, muốn leo cây nào? Cây quất, cây hòe hay ngô đồng?Lúc Lý Thiên Mệnh còn oai phong một cõi trong Ly Hỏa thành thì Lý Tuyết Kiều chỉ là một đứa nhóc.Ba năm nay nàng tiến bộ rất khá, mới mười lăm tuổi đã tu luyện đến Thú Mạch cảnh đệ ngũ trọng không uổng là nữ nhi của Lý Viêm Phong, hổ phụ không sinh khuyển nữ.Thú bản mệnh của Lý Tuyết Kiều là Hỏa Linh Điểu, thủ bản mệnh tứ giai, loài chim hệ lửa.Khi Lý Thiên Mệnh tỏ ý khiêu khích thì Lý Tuyết Kiều gọi Hỏa Linh Điểu ra từ trong không gian bản mệnh.Không gian bản mệnh của Ngự Thú Sư là nơi tu dưỡng tốt nhất cho thú bản mệnh.Một con chim lửa đỏ bay lượn trên đỉnh đầu Lý Tuyết Kiều, lông chim lấp lánh tia lửa như đốt cháy, con mắt dựng đứng.
Bắt mắt nhất là móng vuốt của nó rực cháy lửa màu đỏ sậm, móng cực kỳ sắc bén như chủy thủ có độc.Lý Tuyết Kiều cười cợt nói:- Thiên Mệnh ca, ngươi không có thú bản mệnh nên ta không ra tay, để Hỏa Linh cho ngươi thể nghiệm thú vui bị lửa đốt cháy nhé?- Ai nói ta không có thú bản mệnh?Lý Thiên Mệnh quay vào nhà, Tiểu Hoàng Kê vẫn đang ngủ say như chết, đã đến lúc lôi nó ra ngoài.Lý Tuyết Kiều bĩu môi nói:- Giả vờ giả vịt thì hay ho gì? Ai chẳng biết Kim Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-than/1669226/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.