Lúc sắp đi, Khương Phi Linh nói:- Thanh Nhi, đưa cho ca ca một miếng ngọc bội để tiện sau này tìm ta.Thanh Nhi chu môi nói:- Không cho!- Hửm?Thanh Nhi nghiến răng giận dỗi nói:- Được rồi! Linh Nhi, ngươi đã thay đổi, đúng là nữ nhi lớn không giữ trong nhà được!Nhưng Thanh Nhi vẫn lấy một miếng ngọc bội màu xanh ra ném cho Lý Thiên Mệnh:- Heo đần, khuyên ngươi đừng mượn tên của ta làm chuyện giả danh lừa bịp, nếu không thì ta sẽ nấu con thú bản mệnh của ngươi!Tiểu Hoàng Kê thật đáng thương nhiều người đều muốn làm món canh gà con nấu nấm.Khương Phi Linh dịu dàng nói:- Nếu ca ca lại gặp tình huống như vừa rồi thì hãy lấy ngọc bội này ra, nói ca ca là người của Thanh công chúa, bọn họ sẽ không dám giết ca ca.Lý Thiên Mệnh vội cất kỹ ngọc bội kia, đây là thứ tốt, giờ hắn đang thiếu thế lực bối cảnh.
Có ngọc bội của Thanh công chúa sẽ rất tiện lợi cho hành động về sau, ít ra không gặp phải chuyện như vừarôi.Đây là món quà vô cùng lớn lao.Lý Thiên Mệnh chân thành cảm ơn:- Đa tạ Linh Nhi.Trong mắt hắn thì thiếu nữ này tinh xảo tỉ mỉ mà đáng yêu động lòng người, thật là người hoàn mỹ được trời đắp nặn ra, hắn có tài đức gì mà giúp được nàng Phụ Linh lên mãn cấp?Lý Thiên Mệnh phản ứng lại, bổ sung thêm:- Thanh công chúa, cảm tạ ngọc bội của nàng.Khương Thanh Loan hùng hổ nói:- Không cần tạ, cảnh cáo ngươi một lần nữa, tuyệt đối không được lấy nó giả danh lừa bịp, cấm không cho làm bẩn thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-de-nhat-than/1669279/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.