Cổ Dật Phàm cười khinh miệt.
“Vậy để ta lĩnh giáo Ngự Quỷ Kiếm thử xem saoỊ”
Thân thể của Vân Thanh Dao chớp một cái lơ lửng giữa không trung, không khí xoay tròn quanh người, áo trắng tung bay, trong vòng bán kính một trượng quanh người lơ lửng các luồng kiếm khí.
Khí tức bễ nghễ thiên địa, không cho phép vạn vật khinh nhờn tỏa ra từ người nàng.
Lúc này, Lục Nhân cảm thấy sư phụ mình giống như một thanh bảo kiếm để lộ sự sắc bén của nó, dựng thẳng đứng như thể có thể đâm toạc cả bầu trời.
“Kiếm ý mạnh thật, ngươi đã tu luyện được kiếm ý rồi à?”
Sắc mặt Cổ Dật Phàm rất khó coi, hắn ta cảm nhận được kiếm ý rất mạnh trên người Vân Thanh Dao.
Kiếm ý này khiến hắn ya sợ hãi!
“Ngự Quỷ KiếmỊ”
Cổ Dật Phàm quát mạnh một tiếng, quỷ kiếm sau lưng phóng vút lên, lượn vài vòng trên không trung rồi đâm thẳng về phía Vân Thanh Dao.
Trên đường quỷ kiếm di chuyển xuất hiện ảo ảnh hình một con lệ quỷ há to miệng như thể muốn nuốt chửng Vân Thanh Dao.
Thế nhưng, khi quỷ kiếm còn cách Vân Thanh Dao một trượng, nó lại không thể tiến thêm được nữa, như thể bị một bức chắn vô hình ngăn cản.
“Tử Lôi Long Kiếm!”
Vân Thanh Dao vung hai tay lên, một tia sét màu tím sáng ngời ngưng tụ thành một thanh trường kiếm hình rồng quét ngang xung quanh, vang lên tiếng rồng gầm, tiếng sấm đùng đoàng, tia sét mạnh mẽ nhắm thẳng về phía Cổ Dật Phàm.
Đùng đùng đùng đùng!
Cổ Dật Phàm không ngờ Vân Thanh Dao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-luan-hoi-thap/2070131/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.