Thế nhưng, khi Vân Thanh Dao đi vào biệt viện, nàng không hề thấy bóng dáng Lục Nhân tu luyện võ kỹ, đi tới cửa nhà, nàng lại nghe thấy tiếng ngáy ngủ trong phòng.
Vân Thanh Dao lập tức tái xanh mặt.
Bây giờ là giờ Thân buổi chiều, là giờ ăn cơm của người bình thường, vậy mà tiểu tử này vẫn còn đang ngủ.
“Hừ, tên vô lương tâm, mấy ngày nay vi sư khổ tu, suy nghĩ nát óc tự sáng tạo ra thức thứ năm của Thiên Tượng Kiếm Pháp, còn ngươi thì lại nằm đây ngáy o ol”
Vân Thanh Dao tức giận, vốn định quay đầu bỏ đi nhưng nghĩ tới chuyện Lục Nhân sắp phải tới động phủ Đà Xá, nàng lại đẩy cửa nhà ra.
Thấy Lục Nhân nằm ngủ trên giường, nàng bực mình chạy tới, xoắn tai hắn.
“Ối, đau!”
Lục Nhân tỉnh lại khỏi mộng đẹp, cứ tưởng là gặp phải nguy hiểm gì, bất giác tung chưởng bằng toàn bộ sức bình sinh.
Vân Thanh Dao giật mình, giơ bàn tay ngọc lên, chân khí vàng óng mạnh mẽ lan tỏa ra từ trong người nàng, đan thành một chiếc lưới!
Ầm!
Chưởng này của Lục Nhân đánh trúng chiếc lưới chân khí, làm chiếc lưới nát tan, Vân Thanh Dao phải lùi lại mấy bước.
“Làm sao có thể?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Thanh Dao lộ rõ sự ngạc nhiên.
Chiếc lưới chân khí mà vừa rồi nàng tiện tay dệt nên ngay cả võ giả đã mở tám linh khiếu cũng không thể đánh vỡ.
Lúc này, Lục Nhân mở hai mắt ra, trông thấy sư phụ đứng trước mặt mình, hắn mới biết là đã hỏng chuyện.
Mặt Vân Thanh Dao lạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co-luan-hoi-thap/2070137/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.