Trong khu nhà riêng của chủ nhân Vân Uyển Uyển, một cô gái thanh tú hoạt bát đang nhàn nhã ngồi dựa vào gốc cây, làm bạn với ánh nắng ấm áp, gió thu nhẹ nhàng, tiếng chim hót êm tai cùng hoa cỏ đang đón gió, tạo thành một hình ảnh tuyệt mỹ như thơ như họa.
Có tiếng bước chân không thức thời làm nhiễu loạn cả sự yên tĩnh này.
Kì Nhi hé đôi mắt đẹp đang mơ màng ra, nghiêng đầu nhìn về phía người đi tới. Vừa nhìn thấy, mắt đẹp mơ màng ập tức trợn tròn. Woa! Này không phải tên giặc phản quốc Lộc vương gia sao?
“Cô nương rất lạ mặt? Nàng là người mới sao?” Lộc vương gia tham lam háo sắc, nhìn vị mỹ nữ khí chất xuất trần trước mắt này không chớp. Bộ móng sói đáng ghét kia cũng không quên vươn về phía da thịt trắng nõn mềm mại của nàng.
Kì Nhi lập tức nhảy dựng lên muốn tránh xa hắn nhưng đã không kịp. Cánh tay phải truyền đến một trận đau đớn làm cho nàng không vui mà chau đôi mày liễu cao quý lại.
“Buông tay ra.” Kí thế uy nghiêm cao quý tôn thêm vẻ lạnh lùng của nàng giống như một vị thần không thể xâm phạm.
Lộc vương gia không khỏi sửng sốt một chút, bất giác thả lỏng tay.
Hắn vừa buông tay, Kì Nhi lập tức lui lại mấy bước, đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào hắn đề phòng.
“Cô nương, nàng đừng sợ, bổn vương sẽ không tổn thương nàng.” Ánh mắt mê đắm của Lộc vương gia vẫn không rời khỏi người nàng, vẻ mặt thèm nhỏ dãi cho thấy rõ ràng hắn có ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/van-co/1104634/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.